Pages

Thursday, August 2, 2007

Ở Long Xuyên gần được 1 tuần, làm bạn với chị dọn phòng mỗi trưa ba hoa vài chuyện. Công việc chị cũng đều đều như công việc của tôi. Nhiều lúc đi dạy xa, tôi cứ nghĩ ko biết mình phải oằn lưng balô đi dạy ở tỉnh đến khi nào, đôi khi tôi cũng enjoy điều này, nhưng đi 1 mình, ko ai trò chuyện, tối tối làm bạn với cuốn sách thì quả là những chuỗi ngày dài vất vả. Mong cho tuần dài trôi thật mau để tôi trở về CT yêu dấu

Đọc được bài thơ này hay hay. Thích 1 vài câu, nhất là trong đoạn đầu và đoạn cuối. Có điều, cái "điều giản dị" mà tác giả nói, không phải biết do tình cờ. "Vạn vật vô thường" trong triết lý nhà Phật đã giải thích rõ.

Điều Đó Rồi Cũng Qua Đi

Em tình cờ biết được một điều
Rất giản dị nhưng không phải ai cũng hiểu
Rằng mọi điều trên đời dù thân thiết
Đến một ngày rồi cũng qua đi


Dù em vui hay buồn bã điều gì

Một ngày nọ sẽ không là gì cả

Thời gian qua cuộc đời đi hối hả

Em có thể nào quay lại bến sông xưa


Em thấy buồn vào những ngày mưa

Lúc mây vắng nắng vàng không trở lại

Bầu trời thấp một màu ảm đạm

Mưa lạnh lùng trút nỗi riêng chung

Giông bão, mưa tuôn, sấm chớp điên cuồng

Cũng phải dứt, muôn đời vẫn vậy

Sẽ một ngày, trên cát khô, em thấy

Nắng vàng ươm tươi mát con đường

Hoa dại vàng e ấp tỏa hương

Hạnh phúc đơn sơ những điều giản dị

Em đừng khóc đừng buồn chiều u ám

Nắng trong lòng em ấm áp đó thôi.

No comments: